Ngồi bên hiên lặng nghe tiếng mưa rơi rơi ước con đường quen phải chăng mưa cũng là nước mắt.
Từng giọt buồn lặng thầm trôi theo làn mưa kia.
Ngày dài ngồi đợi chờ buồn vu vơ.
Chiều nay ra phố lòng sao bỗng nhiên vui hơn, nắng lên rồi sao nhặt mưa em cất vào nỗi nhớ.
Thì ra mình chợt yêu anh từ bao lâu mà con tim còn cứ e ngại.
Oh my boy, nhớ anh thật nhiều hôm nay biết trái tim em đã lỡ yêu rồi.
Oh my boy, ước mong ngày mình chung đôi và yêu nhau thật nhiều nhé anh.
Sao có thể nhớ anh nhiều không? Nếu nhớ đến bên em nhé chàng