ANH HỐI HẬN
Sáng tác: Phúc Trường
Ca Sĩ: Khánh Phương
Không gian nơi đây vắng lặng, anh dang đôi tay kiếm tìm.
Yêu thương giờ đây ngủ yên, phải chăng em đã.
Ra đi xa anh mất rồi, ra đi quên anh mất rồi.
Ra đi đánh rơi tình yêu, trong đêm tối.
Anh chợt nghe niềm đau dâng lên, anh chợt nghe dòng lệ khóe mi cay.
Vì yêu thương hôm qua đã phai, đêm từng đêm mình anh lang thang.
Đêm từng đêm mình anh hoang mang, và tưởng như em vẫn còn đây.
Đôi tay kia đã không giữ em, đôi chân kia để em bước đi.
Nên hôm nay để cay khóe mi, biết chẳng còn chi, trong cô đơn mình anh xót xa, bao yêu thương giờ đây đã qua.
Những kí ức tình hai chúng ta, vẫn chưa phai nhóa
Con tim anh vẫn chưa phai nhòa, dòng lệ rơi rơi cũng chẳng tan mau.
Biết đi về đâu khi anh không giữ được chân em quay về đây, không thể giữ lấy đôi bàn tay em.
Không thể giữ lấy được tình yêu xưa, và rồi anh sẽ bước đi, anh sẽ bước đi. Không còn em bên mình.
Không gian nơi đây vắng lặng, anh dang đôi tay kiếm tìm.
Yêu thương giờ đây ngủ yên, phải chăng em đã.
Ra đi xa anh mất rồi, ra đi quên anh mất rồi.
Ra đi đánh rơi tình yêu, trong đêm tối.
Anh chợt nghe niềm đau dâng lên, anh chợt nghe dòng lệ khóe mi cay.
Vì yêu thương hôm qua đã phai, đêm từng đêm mình anh lang thang.
Đêm từng đêm mình anh hoang mang, và tưởng như em vẫn còn đây.
Đôi tay kia đã không giữ em, đôi chân kia để em bước đi.
Nên hôm nay để cay khóe mi, biết chẳng còn chi, trong cô đơn mình anh xót xa, bao yêu thương giờ đây đã qua.
Những kí ức tình hai chúng ta, biết chân còn chi
trong cô đơn mình anh xót xa, bao yêu thương giờ đây đã qua.
Những kí ức tình hai chúng ta, vẫn chưa phai nhóa...