Sợ một mai người sẽ không kề bên
Sợ anh yêu làm bóng hoa rơi thềm
Sợ rằng mỗi sớm mai thức dậy với bài hát cũ
Sợ giấc mơ đêm qua yêu ko nhận ra
Sợ ánh mắt anh rơi nơi vực sâu
Sợ thức trắng đêm sâu ko còn biết nhớ
Ôi nỗi nhớ nào theo anh đến và bảo rằng yêu
Em cần yêu.
Viết giấy cho anh bài hát sẽ quên nhanh như những tháng ngày cuối năm
Vẽ bức tranh yêu lời tình thiếu như là em mùa đông không khoác chiếc áo màu xanh
Và anh xa và anh quên nhớ còn em ko thể quên thôi nhớ
Trong tình yêu anh vội vã như một đứa trẻ
Cần khoảng riêng lặng lẽ cho mình em
Tìm một ô cửa trắng soi gương mình
Chìm sâu nỗi nhớ anh em không còn là em vẫn thế vẫn giấc mơ đêm qua em quên cả tên mình
Hạnh phúc quá cao xa em làm sao với và với nỗi cô đơn em còn biết khóc
Của đêm vỗ về em ôm lấy mình và bảo rằng yêu. em sợ yêu...
Anh có nhớ là rằng em có đâu cần to lớn để lại trái tim lớn lao
Em vẫn yêu anh
Anh vội vã bước ra ngoài em
Đôi môi ô cửa có tiếng chim buồn
Viết giấy cho anh bài hát sẽ quên nhanh như những tháng ngày cuối năm
Anh có nhớ là rằng em có đâu cần to lớn để lại trái tim lớn lao
Và anh xa và anh quên nhớ còn em không thể quên thôi nhớ...
Trong tình yêu anh vội vã như một đứa trẻ
Trong tình yêu em nhút nhát như một đứa trẻ